Mấy hôm Tết ở nhà đọc được mẩu chuyện ý tưởng không quá mới nhưng vẫn khiến tôi phải cười, muốn kể lại cho bạn, xem như việc trau dồi tiếng Anh tạm nhường sân cho nụ cười một lần.
Chuyện được tóm tắt ngắn gọn lại như thế này:
Ngày đầu tiên. Trời tạo ra bầu trời, quả đất và ánh sáng. Rồi thì đêm xuống – đêm đầu tiên.
Ngày thứ hai. Trời phân tách đại dương với bầu trời. Thế rồi đêm xuống – đêm thứ hai.
Ngày thứ ba. Bạn gái của Trời ghé qua, than phiền gần đây Trời có phần xa cách. Thế rồi đêm xuống, một đêm căng thẳng.
Ngày thứ tư. Trời tạo ra các vì sao. Vừa sắp hoàn thành công việc Trời mới nhận ra đã gần chín rưỡi tối. Trời vội vã làm cho xong rồi vẫy taxi về nhà nàng. Nàng giận. Trời bảo công việc này chỉ là tạm thời. Đợi khi trả dứt mấy khoản vay đóng học phí, Trời sẽ chuyển sang một công việc khác thư thả thời gian hơn. Nàng bảo nàng cũng làm toàn thời gian, nhưng vẫn dành thời gian cho Trời. Trời đáp công việc của nàng khác. Nàng giận vì Trời xem nhẹ công việc của nàng. Nàng dẫn chứng ra rằng hôm nay nàng thậm chí không kịp ăn trưa vì đang là Tuần lễ thời trang, nàng phải tiếp đến mười bốn đại diện nhà bán lẻ. Trời đấm lưng cho nàng, rồi cả hai đồng ý Chủ nhật sẽ đi chơi cùng nhau.
Ngày thứ năm. Trời tạo ra cá và các loại gia cầm. Rồi Trời gọi điện cho nàng hỏi thăm. Nàng kể cho Trời nghe chuyện nói xấu lẫn nhau của mấy cô bạn gái. Nàng nói không dứt, còn Trời bỗng nảy ra ý tưởng tạo ra các loại động vật bò lung tung trên trái đất. Trời lấy tay che ống nói, thì thầm: “Hiện ra voi!”. Vậy là có voi, thế nhưng nàng đã nghe thấy và giận dữ cúp máy.
Ngày thứ sáu. Trời báo bịnh rồi bất ngờ đến tìm nàng ở cửa hàng, bảo muốn được đi chơi cùng nàng cả ngày. Cả hai uống bia ở công viên, chơi game, cười nói vui vẻ, hạnh phúc. Rồi đi xem phim. Trên đường về, nàng bảo Trời: “Em yêu anh nhiều lắm”. Trời đáp: “Anh cũng yêu em”.
Ngày thứ bảy. Trời bỏ việc, bỏ dở dang quả đất còn chưa hoàn thành.