Hôm qua tự dưng nghĩ mãi không nhớ được từ tiếng Anh chỉ việc nói hay diễn một cách ngẫu hứng, không có sự chuẩn bị, như khi một nghệ sĩ quên bài sẽ phải ứng diễn, hay ai đó chơi ác giấu mất bài phát biểu của bạn, bạn sẽ phải ứng khẩu.
May sáng nay lục lọi tìm lại được – ad lib! (tính từ, trạng từ, kiêm luôn động từ!)
Từ giờ ad lib sẽ khó có cơ hội trượt khỏi bộ nhớ của tôi nữa vì tôi đã để ý thấy ad đọc lên nghe không khác add (cộng thêm) và lib cũng từa tựa lip (cái môi). Mà ứng khẩu thì không nhanh trí cũng phải nhanh mồm nhanh miệng. add + lip = ad lib!
Tôi nhớ lại đã đọc được ở đâu đó mẹo nhớ tên người mới quen bằng cách tìm một nét đặc trưng nào đó ở người ấy có kí tự đầu trùng với kí tự đầu tên của họ. Ví dụ: cô Lindsey có mái tóc dài (long hair), anh William là người xứ Wales, v.v…
Dĩ nhiên không phải lúc nào bạn cũng sẽ may mắn tìm được một cách nào đó để nhớ từ. Nhưng cuộc sống vốn phong phú, đâu đó bạn sẽ tìm thấy cho mình những phát hiện bất ngờ, thú vị.
After a moment of silence, I started to hear applause rippling, and I knew I had done a good job ad libbing. – Tất cả im phăng phắc, rồi tôi bắt đầu nghe được râm ran những tràng vỗ tay, và tôi biết mình đã ứng khẩu thành công.
No comments:
Post a Comment