Nh
ững k
ỉ ni
ệm “quê” nh
ớ đ
ời ai l
ại ch
ẳng có. V
ới tôi là m
ột l
ần đ
ứng ch
ờ nh
ỏ b
ạn tr
ước c
ổng nhà th
ờ Tân Đ
ịnh. V
ừa th
ấy cái l
ưng th
ả đuôi gà quá quen thu
ộc, tôi ào đ
ến b
ịt m
ắt b
ạn t
ừ phía sau. “B
ạn” quay l
ại: M
ột ng
ười hoàn toàn xa l
ạ! M
ất m
ấy giây v
ừa b
ất ng
ờ v
ừa quê đ
ộ, tôi m
ới c
ất đ
ược ti
ếng xin l
ỗi.
Những lúc như thế người Việt mình nói thế nào nhỉ? Chỉ muốn độn thổ. Còn “người Tây”? I just wanted the ground to swallow me.
No comments:
Post a Comment